Arsenal tiếp tục trải qua mùa giải thất vọng dưới sự dẫn dắt của HLV Mikel Arteta, khi bị loại khỏi Champions League và thất thế ở cuộc đua Premier League.
Tin liên quan
Đã đến lúc Arsenal nói lời chia tay với Arteta?
Như xem truc tiep bong da đã đưa tin, trận thua PSG lột tả phần nào những vấn đề tồn đọng của đội bóng. Arsenal nhập cuộc không tệ nhưng lại bị đối thủ đánh phủ đầu. Trong khi PSG có bàn thắng sớm, Arsenal chỉ biết loay hoay tìm cơ hội dù rất cần một kết quả tích cực trên sân nhà.
Gianluigi Donnarumma đã chơi xuất sắc, nhưng câu hỏi đặt ra là: nếu Arsenal sở hữu một tiền đạo đẳng cấp, kết cục có thay đổi? Đáng tiếc là mùa này, Pháo thủ vẫn thiếu một chân sút có thể xoay chuyển cục diện trong những khoảnh khắc then chốt.
Arteta bị chỉ trích vì xoay tua đội hình không hợp lý, đặc biệt là khi sử dụng đội hình chính trong trận thua Bournemouth. Hệ quả là các trụ cột suy kiệt thể lực và thể hiện rõ sự rệu rã ở những trận đấu quan trọng như gặp PSG.
Vấn đề không chỉ nằm ở nhân sự mỏng mà còn ở sự bảo thủ chiến thuật. Arsenal tiếp tục thể hiện bộ mặt nhạt nhòa, thiếu đột phá, trong khi những cái tên trẻ như Nwaneri không hề được trao cơ hội để tạo nên bất ngờ.
Khi đội cần tấn công, họ lại mất thời gian với những pha ném biên vô nghĩa. Hình ảnh Thomas Partey trở thành “phiên bản Rory Delap” của Arsenal chỉ càng cho thấy sự bế tắc chiến thuật đến mức ngớ ngẩn từ ban huấn luyện.
Saka là điểm sáng hiếm hoi nhưng anh đã ở đây trước cả Arteta. Suốt 5 năm qua, bao lần mua sắm rầm rộ nhưng vẫn chẳng tìm ra một người chia sẻ gánh nặng với Saka. Đó là một thất bại mang tính hệ thống trong tuyển dụng và phát triển đội hình.
Thất bại trước Villarreal, Olympiacos hay Sporting không còn gây sốc. Chúng trở thành chuỗi thất vọng nối dài, phản ánh đúng thực tế: Arteta không giỏi quản lý nhân sự cũng như xoay vòng lực lượng trong mùa giải kéo dài.
Nhiều trụ cột dính chấn thương phần lớn vì bị khai thác quá mức. Sự trở lại vội vàng của Timber, phong độ sa sút của Ben White là hệ quả của việc thiếu kế hoạch nghỉ ngơi cho cầu thủ trong cả mùa giải.
Trong khi PSG tạo khác biệt từ những cú sút và pha căng ngang chuẩn xác, Arsenal lại chẳng có phương án nào rõ ràng. Những cầu thủ có khả năng tạo đột biến từng được Arteta đưa đi hoặc bị mài mòn phong độ dưới tay ông.
Cổ động viên Pháo thủ có lý do để cảm thấy chán nản. Những lời hứa hẹn “đợi đến mùa sau” đã trở thành điệp khúc nhàm chán trong khi danh hiệu vẫn là thứ gì đó xa xỉ, dù ngân sách chuyển nhượng đổ vào Emirates không hề nhỏ.
Nếu Saliba thật sự ra đi vào mùa hè, Arsenal có lẽ sẽ lại bắt đầu chu kỳ tái thiết mới. Nhưng liệu bao nhiêu lần tái thiết nữa là đủ khi không có chiếc cúp nào làm điểm tựa cho hành trình đã qua?
Arteta rõ ràng né tránh những cá tính lớn, có thể vì ông không kiểm soát nổi họ. Nhưng một đội bóng lớn không thể cứ duy trì văn hóa an toàn như vậy rồi mong gặt hái danh hiệu trong môi trường cạnh tranh khốc liệt.
700 triệu bảng đã tiêu và giờ cần thêm 200 triệu bảng nữa để vá đội hình “hoàn hảo”? Lời nói đó không còn đủ sức thuyết phục. Thất bại trước PSG không làm CĐV giận, mà khiến họ buông xuôi – bởi mọi thứ quá dễ đoán.
Mỗi mùa giải trôi qua là một lần Arsenal thất bại khi chịu áp lực thật sự. Đã đến lúc câu hỏi được đặt ra một cách nghiêm túc: Liệu Mikel Arteta có còn là người phù hợp để dẫn dắt Arsenal đi xa hơn không?
Bởi lẽ, không chỉ giấc mơ Champions League đang xa dần, mà ngay cả mục tiêu Premier League – vốn đã mỏi mòn chờ đợi – cũng ngày càng trở nên viển vông dưới triều đại của ông.
Bình Luận